Một thời vang danh trên sân khấu cải lương, nghệ sĩ ấy đã chinh phục trái tim bao khán giả bằng tài năng và đam mê. Thế nhưng, giờ đây, hình ảnh người nghệ sĩ gắn liền với những vở diễn hào quang ấy lại phải lặng lẽ phục vụ trong quán cơm để kiếm sống, khiến nhiều người không khỏi xót xa và trăn trở. Liệu điều gì đã đưa cuộc đời của một tài năng rực rỡ đến ngã rẽ đầy bi thương này?
Nghệ sĩ Vương Ngọc, sinh năm 1958, bắt đầu sự nghiệp từ năm 1975 với đoàn Phù Sa và gia nhập đoàn Huỳnh Long năm 1979. Từ năm 1981, ông chuyển sang đoàn Sài Gòn 3 và nhanh chóng khẳng định tài năng qua các vai diễn nổi bật như Phùng và Hoàng, Tình ca bên giới, Hoa phong lan.
Nghệ sĩ Vương Ngọc thời hoàng kim.
Trong sự nghiệp, ông đã gặp nhiều khó khăn và phải trải qua thời gian dài xa rời sân khấu. Hiện tại, ở tuổi 67, ông sống khá vất vả, làm bưng bê và phụ quán cơm để kiếm sống. Mỗi ngày, ông đi xe máy khoảng 20km từ Cần Giờ lên Quận 7 để làm việc.
Nam nghệ sĩ vẫn thành thạo các vai diễn.
Cuộc sống bận rộn và thu nhập không ổn định, ông vẫn trân trọng những gì mình có. Nghệ sĩ Vương Ngọc thường tâm sự rằng, dù phải làm nhiều việc khác nhau, ông vẫn giữ đam mê với âm nhạc và nghệ thuật. Ông thường hát để thư giãn và chia sẻ niềm đam mê với mọi người.
Nam nghệ sĩ vẫn thường xuyên đi diễn.
Ông luôn nhấn mạnh giá trị của việc sống chân thành và giữ vững đam mê nghệ thuật dù cuộc sống có khó khăn. Nghệ sĩ Vương Ngọc bộc bạch: “Dù có nhiều khó khăn, tôi vẫn không từ bỏ đam mê của mình.”
Trần Huy Hoàng
Thật buồn khi thấy một nghệ sĩ tài năng phải trải qua những khó khăn như vậy. Hy vọng anh ấy sẽ sớm tìm thấy ánh sáng trở lại.
Lê Văn Duy
Tôi hy vọng rằng bài viết này sẽ giúp nhiều người nhận ra giá trị của nghệ thuật và những người làm nghệ thuật.
Lê Minh Anh
Bài viết rất cảm động! Nghệ thuật đôi khi thật tàn nhẫn với những người đã cống hiến hết mình.
Trần Thị Mai
Cảm ơn tác giả đã đưa ra ánh sáng câu chuyện của một nghệ sĩ. Hy vọng anh ấy sẽ có cơ hội trở lại sân khấu.
Nguyễn Thị Bích Ngọc
Rất thương cho những nghệ sĩ phải sống trong cảnh mưu sinh. Họ cần được hỗ trợ nhiều hơn từ cộng đồng.
Đỗ Thị Phương
Tôi rất ngưỡng mộ những nghệ sĩ cải lương. Họ không chỉ mang lại niềm vui mà còn là biểu tượng của văn hóa dân tộc.
Trần Quang Vinh
Nghệ sĩ xứng đáng được tôn trọng và ghi nhận, ngay cả khi họ không còn trên đỉnh cao.
Phạm Thị Hồng
Mỗi nghệ sĩ đều có một câu chuyện riêng. Câu chuyện của anh ấy khiến tôi suy nghĩ về sự vô thường của vinh quang.
Nguyễn Thanh Tú
Cảm giác như cuộc sống của nghệ sĩ rất vất vả. Mong rằng xã hội sẽ có nhiều chính sách hỗ trợ hơn cho họ.
Nguyễn Phú Cường
Một bài viết rất ý nghĩa! Nghệ sĩ không chỉ là người biểu diễn mà còn là những con người với nỗi đau và niềm vui.
Vũ Minh Tuấn
Nghệ thuật cần được trân trọng và yêu thương. Đừng để những người đã cống hiến phải sống trong quên lãng.
Nguyễn Hải Đăng
Bài viết gợi cho tôi nhiều suy nghĩ về sự tôn trọng và lòng biết ơn đối với những cống hiến của nghệ sĩ.
Đinh Thị Kim Chi
Thật đáng tiếc khi thấy những nghệ sĩ từng nổi tiếng lại phải sống trong hoàn cảnh khó khăn như vậy.
Ngô Văn Hưng
Tôi hy vọng câu chuyện này sẽ truyền cảm hứng cho nhiều người để không bao giờ quên công lao của những nghệ sĩ.