Cuộc Hành Trình Cảm Động: 2 Lần Chụp Ảnh Thờ Của Người Phụ Nữ 33 Tuổi Và Câu Chuyện Tình Yêu Đầy Nước Mắt Sau 8 Năm Hôn Nhân

Phong cách sống1 month ago38.4K Views

Sau hơn 5 năm kiên cường đối đầu với căn bệnh ung thư di căn, chị Hà Thu đã trải qua những khoảnh khắc đầy thử thách, trong đó có hai lần tự chụp ảnh thờ và tìm hiểu các thủ tục tang lễ. Không muốn gia đình phải gánh nặng lo lắng cho hậu sự, chị đã chuẩn bị mọi thứ với tâm thế bình thản, thể hiện một tinh thần mạnh mẽ và sự yêu thương vô bờ bến dành cho người thân. Câu chuyện của chị không chỉ là hành trình chống chọi với bệnh tật, mà còn là một bài học về tình yêu và sự hy sinh.

“Lấy nhau 8 năm thì đến gần 6 năm là vợ bị bệnh”

Sau lần truyền hóa chất thứ 85 vào ngày 4/3, chị Bùi Thị Hà Thu (33 tuổi) bắt xe từ Hà Nội về huyền Mai Sơn (tỉnh Sơn La). Đến nhà vào rạng sáng hôm sau, chị lên cơn sốt 39 độ C, nằm li bì cả ngày không ăn uống được gì.

Chiều tối, anh Đặng Trung Nghĩa (chồng chị Thu) chuẩn bị bánh kem, tạo bất ngờ cho vợ nhân dịp kỷ niệm 8 năm ngày cưới. Chị nhớ chồng bón mía thiều chào, rồi uống thuốc hạ sốt, thuốc kháng sinh, mới đủ sức để chụp vài bức ảnh kỷ niệm.

Tranh thủ cơn sốt chưa ập đến, chị Thu vui vẻ nói: “Lấy nhau 8 năm thì đến gần 6 năm là vợ bị bệnh, anh đã cùng vợ lăn lộn khắp các bệnh viện lớn nhỏ.”

Anh Nghĩa đã chở vợ đi làm mới ngày trong suốt 5 năm vì lo sức khỏe của chị lái xe không an toàn. Đến nay, chị Thu đã nằm viện hơn 9 tháng, anh chăm sóc kiêm luôn công việc xoa bóp, thay băng cho vợ mỗi ngày như một điều dưỡng chuyên nghiệp.

“Cảm ơn chồng đã luôn bên vợ, cùng nhau đi qua những sóng gió của cuộc đời. Cảm ơn chồng đã luôn yêu thương, chăm sóc, chiều chuộng vợ suốt những năm qua. Vợ xin lỗi vì không thể cùng chồng đi đến cuối cuộc đời như đã hứa trong ngày cưới. Vợ yêu chồng rất nhiều.”

Hình ảnh kỷ niệm của chị Thu và chồng.

Người mẹ mắc ung thư 2 lần từng chụp ảnh thể hiện

Tháng 9/2019, chị Hà Thu sinh con trai đầu lòng, đặt tên là Trung Đức với niềm hy vọng con sẽ luôn là người mạnh mẽ và hiền lành. 10 tháng đầu đời của đứa trẻ trôi qua bình yên, cho đến một ngày bé buồn cai sữa sớm khi người mẹ trẻ cảm thấy “trong người chuyển biến lạ”.

Một bên ngực cũng lại, đau nhức cùng các cơn ho khan, chị quyết định cùng chồng bắt xe khách từ Sơn La xuống Bệnh viện Phổi Trung ương (Hà Nội) kiểm tra tình trạng sức khỏe.

“Ung thư vú giai đoạn cuối, điều trị ở viện nào cũng thế, nên viện nào tiện nhất với gia đình thì cứ theo đó mà điều trị” – lời của bác sĩ đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời chị.

Lo sợ thời gian của bản thân không còn nhiều, hôm sau người mẹ lập tức về Sơn La tổ chức sinh nhật sớm cho con trai, đồng thời… chụp ảnh thời cho bản thân.

Phân vân giữa phòng trắng và xanh cho ảnh thời của chính mình, cuối cùng chị quyết định chọn phòng xanh để làm tôn lên bộ quần phục của người công an nhân dân.

“Tôi muốn hình ảnh của mình lưu giữ trong tâm trí con mãi về sau là một người mẹ xinh đẹp, kiên cường”, chị nói.

Hình ảnh kỷ niệm của chị Thu và chồng.

Năm 2019, chị Thu lần đầu tiên chụp ảnh thể hiện.

Hơn 5 năm chiến đấu với căn bệnh quái ác, đến nay chị đã trải qua 85 lần truyền hóa chất, 20 lần xạ trị. Tình trạng phổi của chị kém dần, từng bị “cháy phổi” do xạ trị khỏi u vú. Khối u lớn nhất thậm chí to bằng quả trứng gà.

Đến tháng 2/2024, chị Thu nhận thấy sức khỏe “xuống dốc không phanh”, chân liệt, khối u đã hoại tử, di căn phổi, não, xương. Do bệnh tình trở nặng, chị đã xin nghỉ việc tại Công an huyện Mai Sơn.

Từ đó, người phụ nữ chỉ nằm một chỗ, thở oxy 24/24h, phải uống giảm đau mới đủ sức chụp ảnh thời mới.

“Lại một lần nữa tiên lượng sống của tôi chỉ còn tính bằng tháng, bằng ngày. Tôi lại đi chụp cho mình một tấm ảnh thời mới sau 5 năm”, chị nói.

Hình ảnh kỷ niệm của chị Thu và chồng.

Mới đây, chị Thu chụp một bức ảnh thời mới.

Người phụ nữ lạc quan nói chụp ảnh thời mà cũng có nhiệm kỳ 5 năm một lần, không biết có cơ hội chụp lại ảnh thời lần thứ 3 hay không. Chị vẫn hoài hạn các thủ tục tang lễ cần thiết, không muốn gia đình phải lo lắng.

Hơn 5 năm sống chung với ung thư, kinh tế gia đình kiệt quệ theo sức khỏe của chị. Từ vai trò là một phần trụ cột gia đình, chị giờ đã không còn khả năng lao động. Chi phí khám chữa bệnh phải chạy vạy mọi nơi, chỗ nào thân quen, chị đều đã liên hệ nhưng cũng chẳng thấm vào đâu.

Bắt buộc Hà Thu xuống Hà Nội thuê trọ trong căn phòng chật hẹp. Mỗi ngày, người vợ 62 tuổi bán nước và buôn bán trên mạng, chồng đi làm báo để có thêm chi phí trang trải cho con gái chữa bệnh.

Để có tiền đi xạ trị mỗi tháng, gia đình phải vay tiền ngân hàng rồi gom vào trả, trả xong được một tháng lãi phải vay. Cuộc chiến kinh tế để chống lại căn bệnh ung thư như “muối bột bề”.

Hình ảnh kỷ niệm của chị Thu và chồng.

Bước tâm thư gửi con trai

Năm bé Trung Đức “tốt nghiệp” mầm non vào lớp 1, Hà Thu xem đây là dấu mốc quan trọng và ý nghĩa đối với cả chị lẫn con trai.

Người mẹ cho hay đã đến lúc “phải để lại một bức thư” cho con trai, cốt để nước mắt, ghi ra những lời để lại cho mai sau.

Trong bức thư gửi Trung Đức, chị Thu bày tỏ khát khao được sống, được nhìn con trưởng thành, bình an mỗi ngày. Đứa bé chính là nguồn sống, là sức mạnh, là tất cả đối với chị.

Người mẹ mong rằng con sẽ trở thành một chàng trai mạnh mẽ, biết thấu hiểu, biết yêu thương mọi người, đặc biệt phải mạnh mẽ khi không có mẹ bên cạnh.

“Cảm ơn con đã đến với thế giới này. Được làm mẹ của con là điều hạnh phúc và tuyệt vời nhất đời với mẹ.”

Mẹ yêu con rất nhiều. Yêu con bằng tất cả những gì mẹ có, mẹ có thể hy sinh chỉ để con. Nhưng mẹ biết dù mẹ có cố gắng mạnh mẽ chiến đấu đến đâu thì thời gian mẹ ở bên con cũng không còn nhiều nữa. Con vẫn sẽ phải thành trưởng mọi côi mẹ khi mẹ vẫn còn quá nhọc, không có mẹ trên đời thật sự là một thiệt thòi lớn đối với con.

Mẹ xin lỗi con vì mẹ đã cố gắng rất nhiều nhưng vẫn không thể cho con một tuổi thơ trọn vẹn như bao đứa trẻ khác. Mẹ không có gì để lại cho con ngoài những ký ức chắp vá nhỏ nhoi về mẹ và một gánh nặng kinh tế sau khi mẹ ra đi.

Hình ảnh kỷ niệm của chị Thu và chồng.

Vợ chồng chị Thu cùng con trai mua bánh kem mừng kỷ niệm 8 năm ngày cưới.

Hà Thu hy vọng mai sau lớn lên, Trung Đức có thể nhận ra khuôn mặt, hình dáng, hơi ấm của mẹ. Điều đặc biệt, chị mong con nhớ rằng “mẹ đã yêu thương con đến những nào”.

“Mong con sẽ không trách mẹ, dù không có mẹ ở bên nhưng mẹ mong con sẽ luôn mạnh mẽ trong cuộc sống như cách mẹ đã mạnh mẽ chiến đấu để được ở bên con.”

Mong con sẽ trở thành một chàng trai biết yêu thương, biết thấu hiểu, biết sẻ chia, thành đạt, hạnh phúc và sống một đời bình an.

Mãi yêu con Trung Đức – Bếp của mẹ”, chị viết.

Dù tình hình lương thấp, Hà Thu vẫn cố gắng dành chút lời nói yêu thương tốt đẹp để dạy bé Trung Đức tự chăm sóc bản thân khi không có mẹ ở bên, dẫn con tuần theo thời gian biểu, rèn cách cài chuông đồng hồ để ngừa dậy đúng giờ.

Nhìn đứa con trai bé bỏng, ánh mắt long lanh như chú chim non, lúc nào cũng rúc vào vòng tay mẹ, chị chưa bao giờ cảm được nước mắt.

Dù không biết tương lai sẽ thế nào, chị trân trọng từng khoảnh khắc bên bố mẹ, chồng và con trai. Với chị, lạc quan là liều thuốc vô giá để đối đầu với ung thư.

“Cứ phải vui lên, cuộc đời sống được mấy đâu mà buồn”, chị tâm sự.

Ảnh: Nhân vật cung cấp

14 Comments

(Hide Comments)
  • Trần Huy Hoàng

    March 21, 2025 / at 6:52 am Reply

    Câu chuyện của chị Hà Thu thật sự cảm động. Tôi cảm thấy rất khâm phục sự kiên cường của chị trong suốt những năm tháng chiến đấu với bệnh tật.

  • Nguyễn Thị Mai

    March 21, 2025 / at 9:09 am Reply

    Thật đau lòng khi nghe về những thử thách mà chị phải trải qua. Tôi hy vọng rằng chị sẽ tìm được bình yên và hạnh phúc trong những năm tháng còn lại.

  • Lê Thanh Tùng

    March 21, 2025 / at 10:22 am Reply

    Tôi không thể tưởng tượng nổi cảm giác của chị khi phải chuẩn bị cho tang lễ của chính mình. Thật sự rất đáng suy ngẫm.

  • Nguyễn Thanh Tú

    March 21, 2025 / at 12:51 pm Reply

    Cảm ơn chị Hà Thu đã chia sẻ câu chuyện của mình. Nó giúp tôi nhận ra rằng cuộc sống có nhiều thứ quý giá mà chúng ta thường xem nhẹ.

  • Lê Minh Anh

    March 21, 2025 / at 12:59 pm Reply

    Một bài viết rất sâu sắc, nó khiến tôi suy nghĩ về giá trị của cuộc sống và tình yêu. Mong rằng câu chuyện của chị Thu sẽ là nguồn cảm hứng cho nhiều người.

  • Đỗ Văn Bình

    March 22, 2025 / at 4:53 am Reply

    Cảm ơn tác giả đã chia sẻ câu chuyện này. Nó làm tôi nhận ra rằng cuộc sống thật quý giá và chúng ta cần trân trọng từng khoảnh khắc.

  • Nguyễn Thị Hương

    March 22, 2025 / at 9:26 am Reply

    Câu chuyện này khiến tôi rơi nước mắt. Tôi hy vọng rằng chị sẽ có được những giây phút hạnh phúc bên gia đình trước khi rời xa.

  • Lê Văn Phúc

    March 22, 2025 / at 12:52 pm Reply

    Tôi rất cảm động trước sự hy sinh và tình yêu mà chị dành cho gia đình. Chị thực sự là một người hùng.

  • Trần Đức Anh

    March 22, 2025 / at 1:46 pm Reply

    Chị Hà Thu thật sự là một người phụ nữ mạnh mẽ. Mong rằng chị sẽ luôn được yêu thương và đỡ đần trong những ngày khó khăn.

  • Trần Thị Bích

    March 22, 2025 / at 3:12 pm Reply

    Câu chuyện của chị thật sự là một bài học về sự kiên cường và tình yêu thương. Chúc chị có những ngày tháng yên bình.

  • Đỗ Minh Khôi

    March 23, 2025 / at 7:04 pm Reply

    Câu chuyện này khiến tôi cảm thấy cần phải sống có ý nghĩa hơn. Chúc chị Hà Thu luôn được an yên.

  • Phạm Thị Lan

    March 24, 2025 / at 2:06 am Reply

    Tôi không thể ngừng nghĩ về nỗi đau mà chị đã trải qua. Câu chuyện này thật sự lay động trái tim tôi.

  • Nguyễn Văn Tâm

    March 24, 2025 / at 3:40 am Reply

    Một bài viết rất cảm động. Tôi cảm thấy mình cần phải biết trân trọng sức khỏe và tình yêu của mình hơn.

  • Nguyễn Thị Lan Anh

    March 25, 2025 / at 8:12 am Reply

    Mong rằng mọi người sẽ biết đến và ủng hộ những người như chị Hà Thu, những người đang chiến đấu từng ngày với bệnh tật.

Leave a Reply to Lê Văn Phúc Cancel reply

Recent Comments

Join Us
  • Facebook38.5K
  • X Network32.1K
  • Behance56.2K
  • Instagram18.9K

Đăng ký mua Catalogue SheVietNam

I consent to receive newsletter via email. For further information, please review our Privacy Policy

Loading Next Post...
Follow
Sign In/Sign Up Sidebar Search
Loading

Signing-in 3 seconds...

Signing-up 3 seconds...